Xong nhá các bạn giáo, giờ là phần tham luận.
Giáo lừa, đc tôn vinh là nghề cao quý.
Ở trường đéo nào mà chả có câu : " Cô giáo như mẹ hiền".
Thủa xưa, có câu : dạy 1 chữ cũng làm thày, dạy nửa chữ cũng làm thày hay bán tự vi sư, 1/4 tự vi sư, 1/8 tự vi sư cũng.
Thời bao cấp, có chị đéo gì hát bài: " em đứng giữa giảng đường hôm nai..... đéo gì bùi ngùi ý.... rồi ngân nga câu cuối : thời đại....mmmmm mới.... "
Tổ sư câu cuối ngân lên như xé vải, cô ta mừng vì thành giáo viên, chả học hành lồn gì.
Quỳ hết xuống dcm.
Tôi dạy bảo anh chị bao nhiêu điều khôn-lỏi, bao nhiêu ý đẹp nhời hai, bao nhiêu áng thơ bất-hủ, bao nhiêu con-tự rồi, mà chưa 1 thàng nào con nào nhận tôi làm thầy, ngược lại, tổ sư chửi tôi lem-lẻm dcm đen.
Bao nhiêu 20/11, tôi chưa đc 1 nhời chúc, 1 bông hoa............
1 cái phong bì tổ sư đen hehe.
Vì anh chị có coi tôi là thầy đéo đâu, và tôi cũng đéo coi các anh chị là trò, khi tôi ra 1 stt, tổ sư chửi nhau loạn xạ, gúc liên hồi đặng nhét cứt mõm nhau....
Và khi chúng ta tranh luận kèm chửi bố nhao ra để lòi ra vấn đề, ta học đc bao điều mới mẻ với những thông tin moi đc từ Internet aka máy tính.
Đó chính là giáo dục đó, chúng ta học được từ nhau, tất nhiên chả thàng đéo nào phải nịnh thàng đéo nào.
Anh nào đéo tham luận chỉ hóng thì miễn chấp.
Cần đéo gì Giáo với bảng đen phấn trắng viết bụi mù mịt hứng chí đập phấn bốp 1 phát vào bảng giật thon-thót cả vách lồn bên phải!!!.
.. Sau đó bên trái...
Các anh chị giáo, với tâm lí nghề cao quý đưa con chữ cho thiên hạ, có lẽ không ưng với công nghệ triềnthông lắm, vì 1 vấn đề anh chị dạy trẻ, có thể không chuẩn nếu đào sâu và rất sâu từ nhiều nguồn, từ những ngôn ngữ khác do nhiều người khác nhau viết ra, chứ ko đơn thuần chỉ là 1 quyển sách giáo khoa chi-chít con-tự đc soạn bởi những cái đầu đặc sịt phân bò thảo luận từ những cái mõm nồng hơi diệu, tôi lạ đéo gì mấy anh ăn hại bên bộ Dục.
Trẻ đéo đc bật anh chị, vì chúng bị nhồi câu "tôn sư trọng đạo", câu đó, lại chính anh chị dạy chúng, đại để là thầy đéo bao giờ sai hỡi ôi.....
Nhưng sự thực, nhiều vấn đề, chưa chắc anh chị đã đúng, trẻ con, thật đáng thương, bị truất quyền phản biện, vì chỉ biết có độc anh chị, anh chị là chân lí với những đầu sách từ bộ Dục.
Anh chị giáo, thực ra chỉ là người bán thông tin và kinh nghiệm, hãy nhớ, anh chị là NGƯỜI BÁN, như bán xi líp tầu 50k/ tá, bán dưa muối 5k/ túi ni lông, bán thịt chó 100k/ đĩa.
Anh chị chả là cái đéo gì, anh chị là người bán hàng.
Nhưng anh chị bán toàn những thứ bố láo, địt mẹ kiểu bán gà thải tầu mà lại kêu là gà quê, Nho phan rang kêu là nho Mĩ.
Bọn mua thì đéo biết đàng nào mà lần, vì có độc 1 nguồn từ giáo, tin sái cổ, chúng có gì để chọn, tổ sư có dám bật lại giáo không?
Khi Giáo dạy trẻ rằng Bác hồ kính yêu ra bến nhà Gồng trong một chiều mây xám là đi tìm đường cứu nước, đứa nào dám vặn giáo rằng : sao cô biết ?
Cô đéo biết, đéo ai biết, thậm chí Bác kính yêu cũng chưa chắc đã biết hôm đó đi đâu???
Ấy là ví dụ thế thôi nhé hehehe không lại bảo tôi thối mồm.
Đó là anh chị là độc nhất, học sinh đéo đc chọn ai khác, toàn bộ xứ này học kiểu đó, 4k năm rồi, gọi là kiểu nhồi sọ, đéo cho bật, đéo cho phàn nàn, anh chị giáo, mở mồm ra là chân lí, là xưng hùng thiênhạ, trẻ con nghe há hốc mồm, gật như bổ củi.
Giáo, khi thi vào nghề giáo, toàn quân nghèo khó ngu dốt.
Nghèo, chọn sư phạm để trốn học phí.
Dốt, chọn sư phạm vì các trường khác trượt con mẹ nó hết.
"Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm", tôi hiểu câu đó, anh chị cũng hiểu nhẻ.
Chứ bố hay mẹ hay họ hàng các anh chị làm giáo, họ sẽ cấm anh chị thi vào sư phạm nói thế cho nhanh, họ biết thừa mẹ sau cái vỏ hoàng nhoáng, thì đói như trâu Sapa gặp tuyết.
Anh chị dạy thì được trả lương, dù lương ít hehe. |Anh chị có dạy không công đéo đâu, thiếu 1 cắc bạc, anh chị kêu đến tận tam tòa đéo nói phét.
Trẻ học, thì bố mẹ nó cũng phải trả tiền? anh chị là người được trả tiền để bán kiến thức. quán triệt chưa đã, và nghề của anh chị chả có cái đéo gì cao quý hơn nghề múc phân, móc cống, thợ lò, ghi đề, đòi nợ thuê... đòi nợ thuê chuẩn vì anh chị thù dai lắm.
(ảnh ăn cắp)
Cơ mà tôi đéo chửi anh chị, vì anh chị đéo có lỗi nhiều, cơ chế này nó thế hehe, tôi chỉ nhắc anh chị ràng, anh chị đang ở vị thế nào, và hãy tôn trọng trẻ con, khách hàng của anh chị.
Giờ lại quay về cái mái tính bảng hehe, vì tôi có cơ sở để tin, chính các giáo phản đối mái tính bảng vào trường nhiều nhất hehe.
Khi có mái tính bảng, anh chị có-lẽ bơ vơ, với công nghệ mới, và anh chị lòi mẹ đuôi là anh bần nông đái cóng dốt IT, chị lực điền 2 tay 2 tay xô nước gạo..
Anh chị sẽ bị trẻ bật như tôm và bỏ lại phía sau hỡi ôi...
Hết cả tinh tướng... đau xót..
Mái tính bảng sẽ đưa trẻ việt nam vào 1 lối rẽ mới hoàn toàn về giáo dục, đây là thời của công nghệ, và cách dạy nhồi sọ 4k năm có thể sẽ chấm dứt, trẻ sẽ có nhiều nơi nhiều cách để tiếp nhận và xử lí những gì nó đc dạy.
Và nếu anh chị giáo đéo tin vào chính những gì mình dạy, hãy chịu khó Google kĩ bài giảng hehe, hoạc hãy bỏ con mẹ nó nghề.
Thật ngu xuẩn khi dạy những thứ chính mình cũng đéo rành.
Và chỉ chục năm sau, anh chị ( lúc này mất dạy rồi ) có thể ưỡn ngực tự hào mà nói :
- THỜI BỌN TAO LÀM GIÁO, CHÚNG NÓ (lũ trẻ) NGU ĐẾN KINH HOÀNG...!!!.
( bài biên xử dụng tham luận của anh Y cà Pháo aka Mìm mím, 1 trong thập đại trưởng lão quán Bựa lừng danh có nhan đề : "Nghề giáo, nghề củ lồn", tôi đã nhắc anh mở blog mới để có thể ghi nguồn, vì blog trên yahoo của anh đã hỏng, xin cảm ơn anh )
No comments:
Post a Comment