Cơ mà hôm nai tôi kể về nghỉ mát kiểu Tai aha:
Bên Tai nghỉ mát thì hay thuê 1 cái nhà bằng tôn như thế nài, nhòm ra biển đắt gấp đôi nhòm nhà thằng khác, tùy thời điểm đặt phòng đắt rẻ, mùa trẻ con nghỉ hè thì đắt nhất, có nơi khi trả chìa khóa cho năm nay thì họ mời đặt luôn cho năm kế, giá rẻ hơn kha-khá.
Chúng tôi thuê 1 cái nhà thế nài, nhòm ra biển cho máu, giá thuê khoảng 700 £ 1 tuần. (1£=30 nghìn cho dễ tính).
Bên trong là 1 phòng khách rộng liền với bếp ga, hệ thống sưởi ga, TV tủ lạnh lò nướng đủ cả, cánh cửa kính tôi phải dùng băng dính dán chặt vì lo con tôi nghịch.

Nhà tôi lái đến đây mất 6h cho 300 dạm Anh ( cỡ 500 km) đó là còn dừng ăn trưa mới cho con nhớn đái, mới lại tôi chạy chỉ cỡ 80km/h (~55mile/h) cho đỡ tốn, tốc độ cho phép là gần 120km/h (~70mile/h) , cơ mà tôi đéo ưng tốc độ đó vì hao xăng he he tính tôi bẩn.
Ở Anh, đường rất tốt, nhiều đoạn mô tô way dài hàng vài trăm dặm, nếu đá nhẹ ga vào cỡ 80 km/h thì sẽ sẽ tích kiệm 1/3 lượng xăng so với cầy mát ga ở tốc độ cao nhất to phép 120km/h.
Lái xe đến nơi nhận phòng thì dỡ đồ ra, vợ tôi chiếm phòng to nhất, trẻ con phòng nhỏ, còn thừa 1 phòng nhưng tôi đéo, tôi ném đệm ra phòng khách vừa ngủ vừa nhòm ra biển cho phê, mùa hè ở Anh 10h đêm vẫn còn nắng thế mới tài.
Xong thì phóng xe ra siêu thị mua thực phẩm, diệu bia, có nhiều siêu thị để chọn, đồ ăn thì tươi ngon đừng hỏi.
Tự nấu nướng, khỏi phải ra hàng quán cãi chửi nhao đắt rẻ, đỡ phải lo bọn nấu ăn bớt hay khạc đờm vào nồi lẩu haha.
Nhưng ăn mất tiền là tôi chê, tôi mò ra vách đá, nước Anh đc cái sò ốc nhiều vô số he he
Chỉ cần bắt 5 phút là có cả yến sò, ốc hấp lên uống với vang trắng ngon ngon là, hoàn toàn miễn phí.
Sò này mà đá với vang đỏ nhé, quên con mẹ nó nuôn anh chị ạ hehe. chả mất xu đéo nào, mất muỗn công đi bộ ra giỡ, cơ mà phải chờ thủy triều xuống.
Tôi cũng mang cái bbq nhỏ đi, mua thêm túi than, thế là đốt lửa khói mù mịt, tôi tẩm ướp thịt dọi rồi lướng lên, ăn ko hết ném cho chim 1 nửa hehe:
Bọn chim ở đây dạn người và rất mất dại, lếu ko canh thì 1 phút chúng cướp hết ngay:
Con tôi còn nghịch 1 ông nhím, ông từ đâu mò tới, giá ở VN thì dạ dày ông đã nằm gọn trong chai diệu hehe, nhưng ở đây ông đc tha:
Ở chỗ đó, nhòm ra của sổ, tôi thấy có 1 quả lúi cao cao là, thế là tôi bảo vợ tôi sẽ trèo lên đó cho vui, vợ dặn trèo cẩn thận, thế là tôi nai nịt gọn gàng áo mưa mái ảnh, đcm trời núc mưa núc nắng, cơ mà tôi kinh buồi gì:
Đỉnh quả lúi tôi nhìn từ cửa sổ đây, hoạc đây:
Thế là tôi trèo lên, phải đi bộ nửa tiếng mới đến chân núi, ướt mẹ hết giày, cơ mà tôi cứ đi, đất ở đây rộng vô biên và nông dân, như thường lệ, bỏ mẹ hoang, nuôi vài ông cừu cho đẹp-bạc:
Tôi đi bộ qua vài nông trại, nhải mẹ qua rào nhà chúng nó kệ mẹ, ở đây nhiều nông dân cho phép dân đi qua đất nhà chúng, có biển chỉ dẫn đàng hoàng.
Nhìn lại thì phía dưới là nơi cắm trại của moto home và caravan, ở Anh, dân mua 1 cái xe ô tô có gường ngủ, toa lét, bếp ga, vô tuyến vv, rồi lại đến nơi mình thíc, trả tiền để đc đấu điện nước, thế là lôi xe đạp hay lướt ván hay ngựa hay trò đéo gì chúng nó thíc. hoạc xe khỏe kéo theo cái nhà, họ sẽ cắm ở đây, hòa với thiên nhiên, có 1 cặp ở đây cũng trèo giống tôi, nó về thì tôi lên, hóa ra đéo phải mình tôi hâm hế hế.
Ở nơi tôi thuê họ đéo cho chó vào, bọn có chó đi chỗ khác, cũng có nơi cho chó vào, tùy nơi.
Có lối mòn cơ mà cây nhỏ phủ hết lối, tôi sợ có rắn đớp phát thì cụ đi, cơ mà trót đâm lao dcm chết có số.
trèo cỡ 1h thì tới đỉnh, đéo có cái đéo gì:
Phía xa là caravan tôi thuê, biển ở phía đó, gớm nhọc nhọc là, đéo mang nước khát đéo chịu, nhưng tôi có nhiều bia ở caravan thành ra cũng an ủi tý, đúng thời điểm này tôi đang bị bần nông cả nước ném đá về bài cơm 2k trên BBC, mà ở đây đéo có mạng, ra quán pub thì có wifi miễn phí nhưng tôi bú bia lười bê laptop, kệ con mẹ đá sợ cái đầu buồi tôi đơi nài.
Trên đỉnh họ cũng xây cái đéo gì đó đéo hiểu, chứng tỏ lúi này nhiều cao thủ leo lên hehe.
Trèo lên ngắm nghía, tôi lại trượt xuống, thế thôi chả có cái đéo gì hế hế.
Tôi phải trèo dọc những vách đá này, trông tưởng khoai nhưng không khó lắm, tôi trèo kiểu díc-dắc đéo dốc lắm.
thế là đi xuống, cả đi cả về mất 2h rưỡi, lên đỉnh khoa tai call cho vợ bẩu thị có nhìn thấy bố không, cơ mà đúng lúc trời xấu đéo thấy gì, mặc dù tôi nhìn đc caravan.
bãi biển ở đây khá vắng, chả có đéo ai, mà rét rét là, ở đây 5 năm tôi chưa 1 lân nhúng chân xuống lước, dcm cảm chết hehe, nước lạnh như bom vậy, dân đây ít tắm, phần lớn chơi lướt ván với lại diều với lại đi bộ dọc bãi biển. đéo như VN đông vãi cứt ra.
Bơi ở đây mời bơi giữa 2 cái cờ, có nhân viên trông, bơi ngoài vị trí này chết nó kệ mẹ, xác nó cũng đéo thèm vớt:
Trèo núi chán tôi đi câu cá, mấy lần tự câu chả đc con lồn nào, lần này tôi thuê thoèn ra khơi câu cá cho chắc an, giá vé 25£ cho 4h câu gọi là deep sea fishing.
Lại kể về câu cá tai dcm aha:
Bến cảng tên gì quên mẹ, tôi ra cảng đợi. đéo cần đi xa, cảng cũng đầy mẹ cá, chả lẽ tôi giả mẹ nó vé đòi tiền về bố ở đây bố tự câu:
Cá to lắm, bằng cái bơm, loại này vắt chanh ăn sống với vang trắng ngon lắm:
chờ con tàu có tên tôi mua, trèo lên, thế là tào lao khơi xa dcm biển ở đây, rẽ cá ra mới thấy nước các quý anh chị ạ.
Thế là phi đội thoèn rẽ sóng ra khơi, quý anh chị ạ.
Cơ mà sóng to, gớm chết chết toi say say là, nôn mẹ 1 bãi xuống biển, anh thuyền trưởng bảo tối qua mày diệu hả? thì dcm nghỉ mát tôi chả diệu thì làm đéo? ảnh bẩu dcm sóng kị diệu, sẽ chóng say hơn lếu bú hế hế kinh buồi gì.
Đến quãng có cá, chỗ đéo nào cũng đầy cá, tôi liếc trộm cái máy tầm ngư trong ca bin, nơi có cá có màu đỏ, mà lúc đéo nào cũng có mầu đỏ hehe.
Anh dạy câu nói: thả cái này xuống, tới đáy thì cuội 5 vòng dây, nhắp nhắp. thế là lôi lên, tôi tưởng nó làm mẫu, ai ngờ trong vòng 1 nốt nhạc nó lôi 1 ông cá to tướng lên:
Bà con hăng say câu cá, tý lại lôi lên 1 ông, tôi lôi 1 lúc đc chục con, gớm lúc say sóng chả thiết cái lồn gì:
Anh thì câu đc cả cá mập, anh thì câu đc cả ông chim hải âu:
Trong chớp mắt cái thùng đầy cá dcm, dễ đến cả tạ cá:
Lúc này thùng chưa đầy, gớm tôi chán chán là, chỉ mong nhanh nhanh còn về, ddcm gí cạc vào, say sóng chả thiết cái đéo gì. cuối cùng thì cũng về:
Đường về có ông hải cẩu, các ông hay lang thang ở cảng xin cá từ các tàu, anh chủ tàu ném cho ông vài con nhỏ, mọi người chia cá rồi về:
Cái bao đen đen chính là cá, mỗi người vác vài cân về, tôi bê dễ đến 1 yến dcm, thế mà vẫn thừa cả tạ cá trên thuyền, anh chủ thuyền nói đéo lo phí, anh sẽ bán cho bọn cần, chúng làm thức ăn chó mèo gì tôi ko biết.
tôi về, mất công mổ cá lấy duột uống diệu. thôi thôi khiến mãi cái ảnh gí buồi kể nữa tôi đi đạp xe, lúc nào có hứng tôi kể chiện đạp xe dcm.
No comments:
Post a Comment