
(ảnh ăn cắp)
Hồi đó cứ đến tiết thày là thày đuổi mẹ tôi ra khỏi lớp thế mới tài, tội tôi thì vô-thiên-lủng, tôi đi học cũng chả tử tế đéo gì. Thày đuổi 2 lần thì bảo tôi nên tự ra thày đỡ phải xuống-tay , thế là đến tiết thày tôi tự ra, đc 1 tuần tôi đoán thày nguội rồi lên ngồi kiên-kiến trong lớp, nhưng thày đéo quên, thày nhiền tôi, hất hàm, thế là tôi lại ra khỏi lớp , địt con mẹ nó tôi lang thang trong sân trường, chỗ văng-vắng, vì bị đuổi khỏi lớp rất ngượng, nghe bọn giáo giảng oang oang, tiếng gõ phấn vào bảng đôm-đốp, ( giáo thời đó hay có trò viết xong 1 câu lên bảng thì chấm vào bảng bốp 1 phát giật cả mình địt mẹ chúng nó ) .
Hết giờ con cẩu Lí đó, tôi lại vào he he , hôm nào thày dạy 2 tiết liền thì đúng là vỡ mồm, trường khóa cổng, tôi đéo ra đc, tôi cứ thi thoảng lượn lượn qua tầm-mát (view) thày, mong thày thương tình hồi-tâm chăng, nhưng đéo.
Thày cỡ 5x hồi đó, gầy, tóc lòa xòa, giảng bài là đọc, đều đều, học sinh chép, trình thầy chắc cũng xoàng dcm, tôi hay hỏi xỏ, chắc phạm húy gì đó, thế là thày thù tôi lắm, cảnh cáo tôi mấy lần tôi sợ rồi, nhưng trót quay đầu cái là thày thịt tôi ngay he he , lếu thày có súng, chắc chắn thày bắn tôi chết he he .

(ảnh ăn cắp)
Lúc đó tôi vẫn biết, thày có quyền đéo gì đuổi tôi? tôi học trả tiền cơ mà? nhưng tôi đéo dám bật, thày tấu chương lên cô chủ nhiệm thì vỡ mồm, địt mẹ giáo thời đó cũng chó, gặp thằng học sinh mất dạy là đuổi mẹ đi cho rảnh nợ thế mới tài he he.
Có lần chúng tôi trèo lên đống đá răm rình thầy qua 1 bức tường, chúng tôi ngoài trường, thày trong trường, thày đi bộ đến đủ cự li thì chúng tôi mỗi thằng 1 nắm đá chọi thầy, thầy không nhìn đc ai ném, tôi nghe thầy chửi vọng sang " a a a cái địt con mẹ chúng mài, địt mẹ thằng nào ném tao" (thày hay chửi học sinh là cái địt con mẹ mày, kiểu chửi này khá lạ trong ngành sư-phạm, anh nào học Hai bà trưng chắc vẫn nhớ thày he he).
Đúng lúc đó anh Bình-chắt đi qua, anh còi bé, hỏi cái gì đó, thế là 1 thàng cao to bế anh lên vượt khỏi bức tường, vừa nhìn thấy mặt anh, thầy rú lên " a cái địt mẹ thằng kia tao nhớ mặt mày rồi". tôi đéo nhớ số phận anh Chắt thế nào he he.
Cuối lớp 12 thì tôi bị đuổi học, môn lí thì tất nhiên tuyền 0 điểm, thày cũng lịch-sự, chỉ cho điểm 0 chứ đéo báo với cô chủ nhiệm mặt lồn trâu, thế thôi đỡ phải học hành con cặc gì nữa, tôi khai tăng 1 tuổi, học bẻ vành rế.
Rất lâu tức chục năm sau tôi đang uống bia ở lê ngọc hân thì gặp lại thày, thày vào quán cạnh, ko nhìn thấy tôi, thày uống đôi cốc với 1 đĩa đậu lướt ván, dáng điệu lấm lét, hay tôi tưởng tượng ra thế! tóc thày bạc hơn, lòa xòa rủ xuống che trán hói, thày uống chậm, cắn đậu chậm cũng.
Tôi trông thày tội tội, bao nhiêu ân-oán trong tôi bay hết.
Nhìn thày, tôi tự nhiên thương thương là .
(chú ý: cồng nặc danh sẽ bị xóa dcm)
No comments:
Post a Comment